Trong khi tên lửa Iran phóng vào căn cứ Mỹ tại Qatar khiến cả khu vực Trung Đông rúng động, thì thị trường dầu mỏ lại... bán tháo điên cuồng. Chỉ trong vài chục phút, giá Brent mất tới 7,2% – cú rơi mạnh nhất trong gần 3 năm.
1. Mở đầu
Trong khi tên lửa Iran phóng vào căn cứ Mỹ tại Qatar khiến cả khu vực Trung Đông rúng động, thì thị trường dầu mỏ lại... bán tháo điên cuồng. Chỉ trong vài chục phút, giá Brent mất tới 7,2% – cú rơi mạnh nhất trong gần 3 năm.
Câu hỏi đặt ra: Tại sao giá dầu lại giảm khi nguy cơ chiến tranh bùng nổ? Và điều gì đang thay đổi cách các nhà giao dịch dầu "đọc vị" địa chính trị?
2. Các số liệu chính nổi bật
-
Chỉ sau 27 phút từ phát tên lửa đầu tiên ngày 23/6, giá dầu Brent lao dốc 3%, và giảm 7,2% trong ngày, xuống còn 71,48 USD/thùng.
-
Ngày 24/6: Sau thông tin ngừng bắn do ông Trump làm trung gian, giá Brent tiếp tục giảm 6,1%, còn hơn 67 USD/thùng – thấp hơn cả trước khi xung đột nổ ra.
-
Mỹ đã rút máy bay khỏi căn cứ Al Udeid (Qatar) trước khi bị tấn công, theo ảnh vệ tinh từ Planet Labs.
-
Sản lượng dầu toàn cầu: OPEC+ tăng sản lượng mạnh, Mỹ giữ sản lượng đá phiến ở mức kỷ lục.
-
Dự báo: Nhiều chuyên gia tin giá dầu có thể giảm về 50–60 USD/thùng vào cuối năm.
3. Phân tích tác động từ chiến sự và thông tin tình báo mở
Điểm mấu chốt không nằm ở tên lửa, mà nằm ở niềm tin của thị trường vào thông tin trước chiến sự:
-
Ảnh vệ tinh cho thấy căn cứ Mỹ đã trống trước khi bị tấn công → Nhà giao dịch tin đây là một vở kịch chính trị đã được "dàn dựng".
-
Các trader theo dõi sát Twitter, ảnh vệ tinh, tin tình báo mở (OSINT) → Họ đọc vị sớm rằng xung đột Iran–Israel không leo thang, rủi ro gián đoạn dầu là thấp.
-
Iran vẫn tăng xuất khẩu dầu, không đụng vào eo biển Hormuz – huyết mạch dầu mỏ toàn cầu.
Kết luận: Khi nhận thấy nguy cơ gián đoạn nguồn cung thấp, giá dầu không còn lý do để duy trì ở mức cao, và việc bán tháo là hợp lý.
4. Diễn biến thị trường năng lượng và các yếu tố cung – cầu
Nguồn cung
-
OPEC+ tăng mạnh sản lượng từ tháng 5 đến nay.
-
Mỹ duy trì sản lượng dầu đá phiến ở mức kỷ lục.
-
Iran, do hạn chế lọc dầu nội địa, tăng xuất khẩu thô để bù đắp.
Nhu cầu
-
Trung Quốc nhập khẩu yếu → Tác động tiêu cực đến giá.
-
Nhu cầu toàn cầu vẫn chưa phục hồi như kỳ vọng hậu Covid và khủng hoảng lạm phát.
Cung tăng – cầu yếu → giá dầu bị áp lực giảm, bất chấp biến động địa chính trị.
5. Vai trò của phái sinh và hành vi chốt lời kỹ thuật
Giá dầu bị khuếch đại bởi các vị thế quyền chọn:
-
Nhà sản xuất và quỹ đầu cơ mua quyền chọn bán (Put options) → Sinh lời khi giá giảm.
-
Khi giá bắt đầu giảm → môi giới phải bán hợp đồng tương lai để phòng vệ → tạo ra vòng xoáy giá giảm kỹ thuật.
Đồng thời, các nhà giao dịch chuyên nghiệp cũng tận dụng "cú tăng" ngắn hạn để chốt lời, tạo thành phản ứng đảo chiều nhanh – một đặc điểm ngày càng rõ ràng trong các cuộc khủng hoảng hiện đại.
6. Kết luận: Địa chính trị không còn đủ để giữ giá dầu cao
Cuộc chơi năng lượng đã thay đổi. Các nhà giao dịch không còn đơn giản phản ứng với tiêu đề "chiến tranh", mà phân tích:
-
Ai bị tấn công?
-
Căn cứ còn người hay trống?
-
Có ảnh vệ tinh xác nhận không?
-
Dòng chảy dầu có bị gián đoạn không?
Khi câu trả lời là "không" với rủi ro gián đoạn thực sự, thị trường phản ứng ngược logic truyền thống: chiến tranh không còn đồng nghĩa với giá dầu tăng.